۩۞–»Diễn đàn 08K1 «–۞۩

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
۩۞–»Diễn đàn 08K1 «–۞۩

Latest topics

» Cách log 2 Acc Shaiya, Gunny, webgame, programs ... một lúc - Sử Dụng Sandbox, zBinz, Auto bow, auto click shaiya
by Pony Fri Nov 14, 2014 9:32 am

» [Share] Code Tuyết rơi cho Website, Forum cực cool!
by phathiendenhat Mon Nov 04, 2013 11:08 am

» Nghe nhạc mọi định dạng trên máy cấu hình yếu - Media Player Classic
by downloadfree Fri Jun 21, 2013 2:10 pm

» Tạo form cập nhật dữ liệu trong foxpro 9
by Pony Mon Feb 25, 2013 3:12 pm

» Một số đề thi Kế toán Tài Chính 3
by cobexabong Wed Jan 23, 2013 4:19 pm

» Công thức Thị trường chứng khoán
by tuanctd Thu Jan 10, 2013 11:04 am

» Tạo đĩa cứu hộ máy tính cực nhanh - DLC Boot 2013 v1.0 (Boot đa năng với Mini Windows XP & Mini Windows 7)
by Pony Mon Dec 17, 2012 7:34 pm

» Bình chọn Clip SV2012 - thứ 5 quay thưởng lấy quà nào!!!
by hoanglongspkt Wed Nov 28, 2012 1:01 pm

» Đề thi tốt nghiệp Kế toán tài chính có giải
by cherrybj Wed Oct 24, 2012 3:32 pm

» [PTS] Nắng hạ nè! ^^
by Pony Sun Oct 07, 2012 10:35 am

» Ai cần tham khảo bài làm FOXPRO thì vào đây !
by winky1306 Mon Oct 01, 2012 3:15 pm

» Tặng mặt nạ dưỡng chất khi mua ví cầm tay tại Eropi
by eropi1308 Sat Sep 22, 2012 11:33 am

» Điểm nhấn cho phong cách thời trang của bạn- Mua lắc tay nhận quà tặng hấp dẫn
by eropi1308 Sat Sep 22, 2012 11:29 am

» got mat tham my
by kenhsieuthi.com Wed Aug 29, 2012 11:39 pm

» Trung Quốc lộ “nanh vuốt” trong tranh chấp Biển Đông
by Pony Sun Aug 12, 2012 12:12 am

» Hãy Cho Anh Cơ Hội [Tặng Kua Ha Long]
by panettin Mon Jul 30, 2012 3:04 am

» [Clip] Lời anh muốn nói - Design by Pony - For My Love
by Pony Tue Jul 10, 2012 8:50 pm

» Kua Ha Long
by panettin Sat Jun 30, 2012 11:23 pm

» [Đề thi] Kế toán tài chính 1, 2, 3
by Pony Fri Jun 15, 2012 11:33 am

» Foxit Reader 2.3 đọc file pdf không cần cài. Chỉ bằng cú click chuột
by Pony Fri Jun 15, 2012 11:27 am


    Từ giã tuổi thơ Noel này

    Pony
    Pony
    V.I.P
    V.I.P

    Tên : Nguyễn Tuấn Vũ
    Tâm Trạng : Đang Yêu
    Đến từ : Góc Khuất của tâm hồn !
    Nghề nghiệp : Kết Nối ...
    Posts : 2622
    Points : 9238
    Thanked : 4205
    Châm NgônThà một phút cười rồi bị đánh.
    Còn hơn ngồi rầu rĩ cả trăm năm.
    Giới tính : Nam
    21122010

    Từ giã tuổi thơ Noel này Empty Từ giã tuổi thơ Noel này

    Bài gửi by Pony

    Giữa không khí cuối đông se lạnh, con bé có cái ý nghĩ lạ lùng đó. Từ giã tuổi thơ ư? Nhưng bằng cách nào, và tại sao?



    Trong giờ học trước, thầy nó – một tiến sĩ khả kính và hóm hỉnh – đã nói rằng “bọn trẻ ngày nay ở trong tuổi thơ quá lâu”. Lúc đầu, nó không hiểu ý thầy. Tuổi thơ đẹp và ngộ nghĩnh vậy sao phải từ giã. Rồi, nó thắt lòng, hoảng hốt, vì chưa bao giờ nó tỏ ra người lớn cả.

    Đi siêu thị với đám bạn, nó nhí nhảnh ôm con gấu to đùng, vừa làm duyên, vừa giơ hai ngón tay lên theo kiểu trẻ con chụp hình. “Như vậy để mình dễ thương hơn” – đó là lí lẽ của nó.

    Làm một bài tiểu luận “trời ơi”, sau một hồi suy nghĩ, nó tức giận ném vèo quyển vở và tuyên bố “bo – xì” môn này vì khó và nhức đầu quá. Nhưng nó ơi, cuộc sống này, tương lai này nó có được quyền “bo – xì” không?

    Đi dạo, xe cộ đông đúc, nó chứng kiến cảnh một phụ nữ té xe. Nó làm lơ “mình thì giúp được gì”. Và thản nhiên bước tiếp.

    Lớp tổ chức cắm trại ở Nam Cát Tiên, chiều đó nó với đám bạn mải mê đi sâu vào rừng ngắm cảnh nên bị lạc. Nó chẳng nhớ được bài học xem hướng, định vị chỗ đứng của mình để tìm lối ra. Sợ quá, nó ngồi khóc. Một bạn bị vấp té trặc chân, nó cũng không biết phải sơ cứu thế nào. Mặc dù những điều này nó đã được học kĩ càng trong những tiết quốc phòng. Cũng may là có một nhóm khách du lịch nhìn thấy và dẫn bọn nó ra, nếu không chắc nó đã ở lại đó … không biết đến bao giờ!

    Nó hờn dỗi thằng bạn thân vì hôm nay không đến mang laptop đi cài win lại dùm nó. Mặc dù nó có thể tự đi, nhưng nó thích việc gì cũng-có-ai-làm-dùm. Thất lạc một chiếc áo đẹp, nó tá hỏa gọi chị giúp việc tìm cho mình. Chiếc áo treo trong tủ mà nó sơ ý không thấy.

    Đi học, nó thích làm bài nhóm, vì làm một mình mệt và “điểm thấp” lắm. Nó chỉ hoàn thành công việc được phân công, còn ai tổng hợp, viết lại hoàn chỉnh… thì mặc kệ.

    Mới hôm trước, nó giận dỗi bỏ cơm vì mẹ bận, không chở nó đi mua váy mới để dự tiệc giáng sinh với đám bạn.

    Lẽ ra nó tự đi xe máy đến trường được,nhưng nó cứ thích ngồi êm ấm trong ô tô của ba. Có lúc ba nó hỏi “Nếu ba không còn, thì làm sao con đi học?”. Nó thản nhiên “Con nhờ chú tài xế của mẹ”.

    Sáng nay, lớp nó có buổi thực hành quay phim, mỗi người quay một cảnh tự chọn để làm bài thi giữa kì. Nó lúng túng, tá hỏa vì trước đây nó có tự thực hành bao giờ đâu. Cuối cùng, bài thi của nó chẳng ra làm sao, bị cô đánh giá rất tệ.

    Nghe thầy nói về cái gọi là lớn-lên, nó bỗng giật mình. Rồi sau này nó sẽ đối mặt với sóng gió cuộc đời như thế nào, khi vấp ngã nó có đứng dậy được, hay phải nhờ đến ba mẹ, đến thằng bạn thân. Họ có bên nó cả đời này được không? Nó là một cá nhân trong xã hội này, nhưng có bao giờ nó tỏ ra có trách nhiệm với bản thân, với xung quanh chưa? Sống như một đứa con nít, nó thấy cuộc đời luôn đẹp. Nhưng nếu vậy nó giống như nàng công chúa ngủ trong rừng, không tìm thấy giá trị sống thật sự. Tại sao nó không tự tìm cách thức dậy mà phải chờ hoàng tử? Tại sao nó không biết chống lại bùa phép của mụ phù thủy từ trước?

    Nó ơi, nó đã 21 tuổi rồi. Nó có nhớ cô bé bán diêm trong truyện cổ đã giã từ tuổi thơ rất sớm không? Cô bé thà tan theo tuyết lạnh, còn hơn nhìn thấy bà mình khốn khổ. Nó thì ngược lại, cứ níu kéo thời ấu thơ, sợ phải lớn lên…

    Giáng sinh này, nó đăng kí làm hội viên tình nguyện cho chương trình của Thành đoàn. Sẽ không còn buổi tiệc “hoành tráng” với lớp, không còn dạo phố và chụp hình với nhỏ bạn thân, không cả váy đầm và đi ăn nhà hàng với ba mẹ như mọi năm. Chắc chắn trong suốt hành trình, nó sẽ “trầy trụa”, nhưng tâm hồn nó sẽ dạt dào một lí tưởng sống.

    Tuổi thơ ơi, tạm biệt mi nhé. Ta sẽ cất mi vào một góc tim. Để khi nào cái người lớn trong ta mệt mỏi, ta sẽ xin nhà văn Nguyễn Nhật Ánh một chiếc vé để đi thăm mi. Cảm ơn mi đã nuôi dưỡng ta suốt thời thơ ấu, nhưng ta cần có một “tên người lớn” dẫn ta đi trọn vẹn con đường đời…

    Yentrinhsky - Mực Tím
    Share this post on: reddit

    No Comment.


      Hôm nay: Sat Apr 27, 2024 10:08 am