۩۞–»Diễn đàn 08K1 «–۞۩

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
۩۞–»Diễn đàn 08K1 «–۞۩

Latest topics

» Cách log 2 Acc Shaiya, Gunny, webgame, programs ... một lúc - Sử Dụng Sandbox, zBinz, Auto bow, auto click shaiya
by Pony Fri Nov 14, 2014 9:32 am

» [Share] Code Tuyết rơi cho Website, Forum cực cool!
by phathiendenhat Mon Nov 04, 2013 11:08 am

» Nghe nhạc mọi định dạng trên máy cấu hình yếu - Media Player Classic
by downloadfree Fri Jun 21, 2013 2:10 pm

» Tạo form cập nhật dữ liệu trong foxpro 9
by Pony Mon Feb 25, 2013 3:12 pm

» Một số đề thi Kế toán Tài Chính 3
by cobexabong Wed Jan 23, 2013 4:19 pm

» Công thức Thị trường chứng khoán
by tuanctd Thu Jan 10, 2013 11:04 am

» Tạo đĩa cứu hộ máy tính cực nhanh - DLC Boot 2013 v1.0 (Boot đa năng với Mini Windows XP & Mini Windows 7)
by Pony Mon Dec 17, 2012 7:34 pm

» Bình chọn Clip SV2012 - thứ 5 quay thưởng lấy quà nào!!!
by hoanglongspkt Wed Nov 28, 2012 1:01 pm

» Đề thi tốt nghiệp Kế toán tài chính có giải
by cherrybj Wed Oct 24, 2012 3:32 pm

» [PTS] Nắng hạ nè! ^^
by Pony Sun Oct 07, 2012 10:35 am

» Ai cần tham khảo bài làm FOXPRO thì vào đây !
by winky1306 Mon Oct 01, 2012 3:15 pm

» Tặng mặt nạ dưỡng chất khi mua ví cầm tay tại Eropi
by eropi1308 Sat Sep 22, 2012 11:33 am

» Điểm nhấn cho phong cách thời trang của bạn- Mua lắc tay nhận quà tặng hấp dẫn
by eropi1308 Sat Sep 22, 2012 11:29 am

» got mat tham my
by kenhsieuthi.com Wed Aug 29, 2012 11:39 pm

» Trung Quốc lộ “nanh vuốt” trong tranh chấp Biển Đông
by Pony Sun Aug 12, 2012 12:12 am

» Hãy Cho Anh Cơ Hội [Tặng Kua Ha Long]
by panettin Mon Jul 30, 2012 3:04 am

» [Clip] Lời anh muốn nói - Design by Pony - For My Love
by Pony Tue Jul 10, 2012 8:50 pm

» Kua Ha Long
by panettin Sat Jun 30, 2012 11:23 pm

» [Đề thi] Kế toán tài chính 1, 2, 3
by Pony Fri Jun 15, 2012 11:33 am

» Foxit Reader 2.3 đọc file pdf không cần cài. Chỉ bằng cú click chuột
by Pony Fri Jun 15, 2012 11:27 am


    [Truyện ngắn]Kì 2: Sống phải xa nhau

    Đức Anh
    Đức Anh
    Trợ lý
    Trợ lý


    Tên : Lê Đức Anh
    Tâm Trạng : Đang Yêu
    Đến từ : Hưng Yên
    Nghề nghiệp : Kày game
    Posts : 92
    Points : 4938
    Thanked : 1209
    Châm NgônQuyết 1 vợ cho bọn khác thèm
    Giới tính : Nam

    [Truyện ngắn]Kì 2: Sống phải xa nhau  Empty [Truyện ngắn]Kì 2: Sống phải xa nhau

    Bài gửi by Đức Anh Tue Sep 21, 2010 10:23 am

    Tiếng cô tiếp viên hàng không Cathay Pacific dõng dạc nhắc nhở khách hàng thắt dây an toàn và dựng thẳng bàn ăn trước mặt làm Vũ Phong giật mình. Anh còn đang mải đọc tin tức tờ báo vừa mua trước khi ra sân bay. Vũ Phong nhìn ra bên ngoài, tiếng động cơ máy bay ù ù, mặt đất dần trở nên xa vời, những ngôi nhà, những con đường, những hàng cây mờ nhạt dần.

    Vũ Phong nhìn đồng hồ, nhẩm tính khoảng thời gian bay rồi đeo tai nghe, chỉnh tới một volume đủ để anh không nghe thấy bất kì âm thanh nào xung quanh nữa. Hơi nghiêng đầu về phía cửa sổ, Vũ Phong nhất quyết sẽ ngủ một giấc thật dài cho tới tận lúc máy bay hạ cánh ở sân bay Greenwhich. Cái lí do chính khiến Vũ Phong buồn ngủ như vậy là vì đã một tuần nay anh vật vờ ngủ không tròn giấc, lúc nào cũng nửa tỉnh nửa mơ. Người ta nói ban ngày mong ước gì thì tới đêm sẽ nằm mơ thứ đó.

    Vũ Phong không phải là một người con trai nhạy cảm tới mức đêm nào đi ngủ cũng nằm mơ. Anh rất hiếm khi mơ và cũng chẳng mấy khi tin vào giấc mơ, nhưng lần này giấc mơ của Vũ Phong khiến anh không thể ngừng suy nghĩ về nó dù là ban ngày. Có lẽ bởi vì anh đã mơ về cô, hình ảnh của cô ngập tràn trong những giấc mơ đầy mộng mị khiến anh nửa muốn thức dậy, nửa lại muốn nằm mơ tiếp. Hai trạng thái tâm lí xen lẫn nhau khiến Vũ Phong mệt mỏi. Anh muốn chạy trốn, muốn trốn tới một nơi mà kí ức về cô không thể tìm được anh, những kỉ niệm ngọt ngào của hai người không thể hành hạ anh. Nhưng biết trốn đi đâu bây giờ, những nơi đẹp đẽ nhất anh đã đi qua, những nơi anh ao ước được đến đều có hình bóng cô ở đó. Người ta nói muốn giết được cơn ác mộng thì tốt nhất phải dũng cảm đối diện với nó. Bởi thế mà Vũ Phong quay lại đây, để dũng cảm đối mặt với nỗi sợ hãi của chính mình, đối mặt với nỗi sợ hãi khi sống cuộc sống không có người anh yêu. Sống mà phải xa nhau.

    Ngồi sau Vũ Phong ba hàng ghế là Tiểu Nhu. Chọn một vị trí gần như vậy, Tiểu Nhu thừa tự tin để biết rằng Vũ Phong sẽ chẳng thể nào nhìn thấy cô. Một con người kiêu ngạo như anh, một con người không có thói quen nhìn lại phía sau sẽ chẳng bao giờ biết Tiểu Nhu đang ở đây. Cô khẽ thở dài. Trong cuộc tình tay ba này thì Tiểu Nhu cũng vẫn luôn là người đứng đằng sau Vũ Phong. Dù có là một vận động viên bóng rổ nổi tiếng thì cô cũng chẳng thể nào chen vào cái vị trí đã được giành trước cho Phương . Nơi cô hằng đêm mơ tưởng mà không chạm tới được, cái vị trí đó nằm trong trái tim Vũ Phong.

    Vũ Phong không hề biết chuyện có Tiểu Nhu trong chuyến bay này vì cô chỉ vừa mua tấm vé may bay ngày hôm qua. Khi em gái Vũ Phong hỏi Tiểu Nhu có đi du lịch cùng Vũ Phong không, cô đã thấy ngạc nhiên, và rồi nghi ngờ. Sao Vũ Phong lại đi du lịch vào thời điểm nhạy cảm này. Là một người đã quen Vũ Phong được gần 10 năm, Tiểu Nhu thừa hiểu cá tính và con người anh. Cô đoán biết được nơi Vũ Phong sẽ tới.

    Khi xác nhận chắc chắn anh sẽ tới London, trong lòng Tiểu Nhu đan xen hai cảm xúc khác nhau. Một mặt cô thấy thất vọng vì Vũ Phong đã nói sẽ không quay lại London, thế mà anh vẫn không thể thực hiện lời hứa đó. Sao anh phải quay về cái thành phố lạnh lẽo đó, sao anh phải quay về nơi anh đã đau khổ biết chừng nào? Tất cả chỉ vì anh nhớ người con gái ấy, anh không quên được Phương.

    Bỗng chốc trong Tiểu Nhu tràn về những kỉ niệm trước đây, cô tự trách mình đã để Vũ Phong chờ đợi quá lâu. Cô đã bắt anh phải làm bạn với cô trong một thời gian dài, từ cấp hai, cấp ba. Cho tới khi anh đi du học thì Tiểu Nhu mới phát hiện ra cô nhớ anh rất nhiều. Tiểu Nhu đã bắt Vũ Phong chờ đợi câu trả lời lâu tới mức khi cô đã có được quyết định thì anh đã không còn yêu cô nữa. Không phải lỗi của anh, cũng không phải lỗi của cô khi hai người không yêu nhau cùng một thời điểm. Tiểu Nhu mãi mãi không hiểu được lí do Vũ Phong không quên được Phương, cô càng không thể hiểu nổi tại sao đột nhiên anh lại chia tay Phương mà đến với cô, chấp nhận cùng cô quay về Trung Quốc.

    Những ngày ở Quảng Châu, nhìn đôi mắt anh thẫn thờ trước facebook của một ai đó, nhìn khuôn mặt anh đầy đau buồn khi gọi điện cho ai đó rồi lại tắt máy khi có tiếng trả lời từ đầu dây bên kia. Cô hiểu rằng Vũ Phong chẳng bao giờ thực sự là của cô. Tiểu Nhu có lòng tự trọng rất cao, cô không muốn giữ những thứ đã thuộc về người khác, cô càng không cần những thứ không thuộc về mình.

    Bình thường nếu có một món đồ nào đó cô và một người khác cũng thích thì Tiểu Nhu sẽ không giành với người đó. Nhưng tình yêu thì khác, Vũ Phong cũng không phải là món đồ trang trí để có thể nhường cho người khác dễ dàng. Vậy nên Tiểu Nhu nhất quyết giữ anh bên mình, nếu anh không làm cô hạnh phúc thì cô cũng nhất quyết không để anh được hạnh phúc.

    "Vũ Phong , anh nghĩ anh có thể dễ dàng chạy trốn khỏi em thế sao? Anh nghĩ anh rời khỏi Quảng Châu, anh nghĩ anh bay nửa vòng trái đất là anh có thể bỏ mặc em sao? Không được đâu Vũ Phong à, em sẽ đi theo anh, dù anh có trốn xuống địa ngục thì em cũng nhất quyết tìm được anh. Em sẽ không để cho anh và cô ất được hạnh phúc đâu, em sẽ không để anh sống trong những kỉ niệm đâu".

    Sau một chuyến bay dài 18 tiếng trên bầu trời, cuối cùng Vũ Phong cũng về lại London. Anh đặt chiếc vali xuống nền nhà, bước vào trong căn hộ thân thuộc của mình. Căn hộ nằm ở Knightbridge, có cửa sổ nhìn ra Harrod nườm nượp người qua lại. Vũ Phong bước tới cửa sổ, nhấc cao tấm rèm cửa, bóng đèn đã bị cháy từ trước anh vẫn chưa thay, chỉ có chút ánh sáng le lói trong căn phòng.

    Nửa năm ở Quảng Châu, bảo lưu cả một học kì, không liên lạc với bất cứ người bạn nào nhưng Vũ Phong vẫn không thể bán căn nhà này. Mẹ anh từng gợi ý tới chuyện cho thuê căn hộ nhưng anh nhất quyết không đồng ý. Khi Tiểu Nhu tới London thăm anh, cô đã bày tỏ mong muốn mãnh liệt được tới thăm nhà của Vũ Phong nhưng anh đã từ chối.

    Đơn giản bởi anh không muốn có người con gái nào khác ngoài Phương đặt chân tới đây, đơn giản bởi một lời hứa từ quá khứ. Trước đây Phương ngây thơ đã bắt anh hứa sẽ chỉ cho mình cô tới nhà của anh mà thôi. Một lời hứa ngốc nghếch nhưng Vũ Phong nhất quyết giữ bằng được. Cái lời hứa ở bên cô suốt đời, yêu thương cô suốt đời anh đã không thể làm được thì những lời hứa khác dù nhỏ tới mấy, dù cô đã quyên thì anh cũng phải nhớ.

    Vũ Phong đi vào phòng tắm, trên tấm gương lớn vẫn còn một mảnh note nhắc nhở Phương để lại. Cô dặn anh lúc cạo râu phải cẩn thận, không được nhắn tin trong lúc cạo râu vì cô sợ anh sẽ tự làm đau mình. Phương có thói quen dính giấy nhớ khắp nơi từ hồi đi học, cô thích dặn dò người khác. Khi Vũ Phong nói với Phương rằng cô dặn dò anh sao nghe giống mẹ anh vậy, Phương sau đó đã định thêm một mảnh giấy khác cạnh bồn rửa mặt "Anh phải hiếu thảo với mẹ, nhưng không được gọi em là mẹ".

    Vũ Phong đẩy cửa bước vào phòng bếp, lại thêm một căn phòng nữa tràn ngập những kỉ niệm. Nền nhà lát đá hoa cương lạnh toát, căn bếp tối tăm. Đã từ lâu rồi anh chẳng còn nấu nướng gì nữa. Từ ngày họ chính thức nói lời chia tay, từ ngày Phương chạy nhanh ra khỏi căn hộ của Vũ Phong thì anh cũng thôi không nấu ăn nữa. Ăn đồ hộp trong một thời gian dài, toàn là pizza, pasta nhưng mỗi lần vô tình nhìn vào căn bếp là Vũ Phong lại thấy những hình ảnh Phương ríu rít nấu ăn.

    Cô rất hậu đậu, chẳng biết nấu món nào nhưng lại rất thích nấu ăn. Cuối tuần nào Phương cũng đến đây, tìm ra một món nào đó mới lạ trên Google, rồi cô sẽ lại bắt anh nấu cùng. Cái bếp bị bầy bừa ra như một bãi chiến trường để cả hai phải cùng dọn. Rồi Phương sẽ lại mệt quá mà ngủ thiếp đi trên vai anh. Anh sẽ lại phải cõng cô ra tận bến xe buýt, nhiều khi là cõng về tận nhà vì Vũ Phong không muốn đánh thức Phương khỏi giấc ngủ say.

    Vũ Phong tắt đèn bếp, mặc chiếc áo jacket mỏng định ra đường, anh đang rất đói nhưng vẫn chưa đủ dũng cảm để tự bật bếp ga, tự nấu ăn một mình. Anh chưa sẵn sàng để tìm những lọ gia vị mà cô đã sắp xếp theo một trật tự chỉ cô và anh nhớ được. Vũ Phong cũng chưa sẵn sàng để tự mút nhẹ ngón tay mình khi có một giọt dầu rán bắn vào. Anh đi ra ngoài, thẳng hướng Costa Coffee.

    Chiếc Iphone trong túi quần Vũ Phong bỗng rung lên nhè nhẹ, anh mở điện thoại, có một tin nhắn. Vũ Phong nhìn tên người gửi rồi lại đút điện thoại vào túi. Anh chuyển hướng đi ra Green Park Station.

      Hôm nay: Mon May 20, 2024 10:07 pm